Đầu Đông
Bước Ra Vườn
thoáng chút lạnh thoáng chút đời tê tái
con chim nhỏ đậu trên cành mê mãi
Cây thiếu lá buồn len trong tiếng hót
chim đứng nhìn gió thổi mây bay xa
còn ta ngóng mỏi mòn phương trời cũ
ôi đau đớn quê nhà là nỗi xót xa ta!
Ta như con chim lạc bầy lẻ bạn
hận lũ đê hèn phá nát quê hương
thương cha ông mấy nghìn năm gìn giữ
trang sử vàng phút chốc bỗng tiêu tan.
Buồn quá mùa đông về thêm lạnh
tâm sự đầy như rét buốt đêm
xưa có tiếng chim kêu “quốc quốc”
nay ta tìm đâu ra tiếng chim!
Hùng Vĩnh Phước