Thursday, March 20, 2014

Mắt Ơi!










Rồi cuối cùng mắt đành phải mổ
Để còn mong nhìn rõ cuộc đời
Dẫu biết từ lâu đời hành ta đến khổ
Nhưng làm sao từ bỏ được, đời ơi.

Ta vốn chẳng ham chi đường danh lợi
Nên từ lâu không màng chuyện nhân gian
Nay mắt sáng, nhìn nhân tình thế thái
Vẫn lắm xanh xao vẫn lắm úa vàng.

Mắt đã mổ mà đời chưa mổ
Nên sắc màu vẫn cứ như xưa
Mong mai mốt lỡ lạc vào xứ lạ
Hoa ân tình xin hãy nở quanh năm.

Hùng Vĩnh Phước
Tháng 3/2014