Monday, May 19, 2014

Không Thể Ngồi Yên











Mấy hôm nay ai có thể ngổi yên
Khi giặc cướp mang dàn khoan
Xoáy vào lòng biển Mẹ?
Chẳng có nỗi đau nào đau hơn thế
Giặc từ bên ngoài giặc ở bên trong
Sóng biển gào những cơn phẩn nộ
Nước mắt quê nhà
Chảy thành máu trong tim!

Có nỗi buồn nào hơn?
Căm giặc cướp hung hăng
Buồn nội thù nhu nhược
Mẹ Việt Nam nghẹn ngào
Nhìn lũ con bán nước
Đồng bào nghẹn ngào
Nhìn bạo quyền tàn sát anh em
Ôi tủi nhục
Ôi “tham vọng một lũ điên*”
Muốn đất nước thêm nghìn năm Bắc thuộc!

Đồng bào ơi, sao ngồi yên cho được
Hai thứ giặc hung tàn đang giày xéo quê hương
Giặc cộng đỏ, dù Tàu hay Việt
Vẫn muôn đời là lũ ác gian tham…

Vì không thể ngồi yên
Nên đất nước mấy hôm nay
Hừng hực lửa đấu tranh
Giặc-nội-thù vừa run vừa dã man đàn áp
Triệu con tim đau thương
Đang đập chung một nhịp
Triệu con người
Đang rỉ máu trong tim!

Vẫn nghìn năm còn đó ải Chi Lăng
Gò Đống Đa chưa mờ phai xác giặc
Lịch sử sẽ không còn những Trần Ích Tắc
Nước non mình muôn thuở vẫn
Hiên ngang.

*chữ của Trịnh Công Sơn

Tháng 5/2014
Hùng Vĩnh Phước