Trời có khi tưởng mưa
Ai ngờ trời lại nắng
Định làm bao nhiêu việc
Loay hoay mãi rồi quên
Ra vườn nhìn nắng lên
Hàng cây nghiêng bóng đổ
Và bao nhiêu nỗi nhớ
Rụng xuống lòng thẩn thơ
Một cánh chim bay qua
Chắc buồn vì lẻ bạn
Nhìn trời cao đất rộng
Lối đi về không quên
Thời gian là tiếc thương
Hoa ươm mùi giận giỗi
Biết bao nhiêu kỷ niệm
Vỗ cánh về xa xăm
Trong vườn hoa nở chậm
Gió vô tình lung lay
Nhớ sân trường gió lộng
Tóc mai vờn gió bay
Ở trên từng ngọn cây
Giấu đầy quên và nhớ
Đau. Nhìn về quê cũ
Ta một mình hoay loay.
Hùng Vĩnh Phước