Monday, October 15, 2018

Buổi Sáng Của Tôi









Lắng nghe tiếng của lặng im
Tiếng cỏ cây
Tiếng muộn phiền
Tiếng vui
Tiếng bon chen một kiếp người
Tiếng ung dung của tháng ngày lãng du

Bước chân lạc giữa sương mù
Nhìn nhân gian một lũ khờ đáng thương
Một mình chợt lạ chợt quen
Chợt xôi xa chợt gũi gần chốn đây
Tưởng như lạc ở cõi này
Cõi vô minh, cõi lưu đày trăm năm

Thật ra trong tiếng lặng im
Vẫn nghe, dù rất âm thầm, tiếng hoa
Nỗi đau từ mất quê nhà
Biết khi mô mới được là quê xưa?

Hùng Vĩnh Phước
15/10/2018
____

Bài thơ này gởi lên Facebook cùng ngày và được Hạ Thái Trần Quốc Phiệt nhận xét bằng thơ rất thú vị:

Bài thơ một nửa thở than
Dấu đi một nửa những chan chứa tình
Nửa này che nửa làm thinh
Biết đâu có kẻ thật tình mở ra
Nói gần rồi lại nói xa
Bài thơ hai nửa cũng là một thôi
Dễ thương ở chỗ nửa lời
Nép sau bí ẩn cuộc đời nhân gian
Ông Bùi Giáng viết lan man
Thành kho triết học muôn vàn ngợi ca
Vô danh nào nặn nó ra
Mây trôi gió dạt ai mà đoái thương
Ví như Lý Bạch đời Đường
Say rồi dẫu nói lời cương để đời
Bài thơ cà tởn mà chơi
Phê rằng "tuyệt cú" thách trời dám can
Nhà thơ thường mắc tính gàn
Phải không?

ht