Wednesday, February 6, 2019

Năm Mới Nhớ Vườn Xưa










Cách nửa địa cầu tôi có một vườn quê
Xưa lắm rồi--mấy chục năm cách trở
Bây giờ ngồi đây đếm từng nỗi nhớ
Đếm những xa vời, đếm những mong manh

Tuổi thơ tôi là cây cỏ lá cành
Là ruộng nương, sắn khoai, và bụi đất
Là cây ổi, cây cau, là hàng tre xanh mát
Là lung lay những bụi chuối sau hè

Rất nhiều khi muốn kiếm một đường về
Tôi quờ quạng đi tìm, chẳng tìm ra lối
Tôi hoảng hốt đi, đi hoài không tới
Thấy xa xa hoang vắng một khung trời

Có phải vì tôi mơ ước quá xa vời
Mơ nước chảy xuôi và sóng đời phẳng lặng
Hay tại tôi mở lòng chưa đủ rộng
Nên tháng ngày này lơ lửng chỉ mình tôi?

Khờ khạo tôi trôi-- mờ mịt giữa cách ngăn
Khóc cũng dở mà cười cũng dở
Chuyện đời nhiều khi như trang vở cũ
Cứ đọc hoài mà chẳng chịu sang trang

Như sáng hôm nay mở cửa đứng nhìn
Góc vườn nhỏ trước sân nhà gió lạnh
Nụ hoa vàng, vàng một màu hiu quạnh
Có phải hoa buồn vì nhớ mảnh vườn xưa?

Hùng Vĩnh Phước
Tết Kỷ Hợi/2019