Thôi nhé đã năm cùng tháng tận
Ta
tiễn thăng trầm ra đi thật xa
Bao
phiền muộn đã trở thành cổ tích
Những
lo toan, tính toán thiệt hơn
Xin
trả lại cho dòng oan nghiệt
Gom
góp một đời, phủi tay là hết
Thì
sá gì những tiếng chê khen.
Chiều
cuối năm thấy lòng nhẹ tênh
Trong
hơi rét thoáng bồi hồi của Tết
Bước
ra vườn lắng nghe chim hót
Lòng
râm ran tiếng pháo giao thừa.
Ta
một mình nhìn ta mênh mang
Như
mây trời trôi giữa thinh không
Như
lá vàng bay đến hồi sẽ rụng
Chỉ
có nghĩa tình xanh mãi nghìn năm.
Hùng
Vĩnh Phước
28 tháng chạp Nhâm
Thìn--trước thềm Quý Tỵ
(2/2013)