Nhiều
khi dở dở ương ương phát rầu
Thất
bại thì phải càu nhàu
Một
mình đối mặt với đời
Một
mình nếm đủ ngọt bùi chua cay
Rượu đời chưa uống đã say
Một chung mộng mị ch ưa nguôi phong trần
Không
quen với chuyện láo lường
Mà
sao có lúc như phường lưu manh
Ô
hay cái vòng quẩn quanh
Ba
quân thiên hạ đua chen tranh giành…
Tôi
đây bỏ cuộc cũng đành!
Hùng
Vĩnh Phước