Nhớ
Thuở Chăn Bò
Có những thứ lẽ ra cần nhớ
Lại quên đi như đã vô tình
Vườn kỷ niệm với vàn khốn khó
Tưởng sẽ tan dần trong lặng thinh
Nhiều khi đi tới con đường lạ
Có những gập ghềnh những khúc quanh
Lại nhớ ven đường bờ sông cũ
Mà thương làng xóm của xa xăm
Nhiều khi gặp một loài hoa dại
Lại nhớ miên man thuở giữ bò
Quê ơi, biết đến bao giờ để
Trở lại là ta của thuở xưa?
Hùng Vĩnh Phước