Wednesday, December 5, 2012

Bài Giã Biệt









Như ngọn đèn hắt bóng xuống âm u
Anh hắt đời anh vào nỗi đời phi lý
Ngọn đèn cháy theo buồn phiền âm ỉ
Anh cháy theo từng cơn đam mê.

Nhớ những lần đưa em về trong đêm
Đêm yên tĩnh mà lòng xôn xao quá
Đời thân quen sao chỉ mình anh lạ
Em ngọt ngào sao anh đắng trong tim.

Hình như đi với nhau lần nào trời cũng mưa
Lòng em có mưa không mà lòng anh tầm tã vậy
Buồn vương trong mắt ai mà ai đâu có thấy
Đưa em về mưa xuống trắng hồn anh.

Khi xa em lại cứ muốn gặp em
Ngày tháng đắng trong tình yêu mật ngọt
Chúng mình gặp nhau sao quá nhiều chua xót
Chuyến xe đời không chở nổi đời nhau!

Sao bên nhau mà xa đến nghìn trùng?
Mắt chợt ướt qua nụ cười tiễn biệt
Thôi để mình anh--chỉ một mình anh biết
Một mình anh thầm lặng giữa lòng em.

Hùng Vĩnh Phước
CaMau 1987