thèm dịu mát ánh trăng
nơi vườn cũ
cỏ cây trùng trùng
đan từng nỗi nhớ
nhìn lên bầu trời kiếm
chút trăng quê
trăng giấu mặt sau
tiếng cười lệ ứa
trăng lạnh lẽo sau cái
nhìn bỡ ngỡ
xa xót đêm dài là nỗi
muộn màng trăng
bao mộng mơ không
che hết những thăng trầm
gió giấu mặt sau xì
xào của lá
đời giấu mặt sau những
lần vấp ngã
phía sau vầng trăng
là những thổn thức mình
xa xứ bao nhiêu năm
thèm nhìn được một lần
thèm tắm lại dòng sông
đầy trăng nước
chỉ thấy lung linh vầng
trăng thuở trước
treo mơ hồ ở một cõi
xa xăm…
Hùng Vĩnh Phước
2005