Friday, December 7, 2012

số kiếp










mình tôi xa lạ giữa đám đông
ngơ ngác giữa cuộc đời tất bật
tôi loay hoay dở cười dở khóc
biết ai người tri âm!

nợ nhân gian nên phải sống cùng
đời méo mặt miếng com manh áo
tôi hăm hở và bon chen sống
chẳng ra gì—tay không!!!

Hùng Vĩnh Phước 
tháng 1/1998