Friday, December 7, 2012

Muôn Đời Gọi Mãi Những Thân Quen








Trong ký ức giấu muôn vàn kỷ niệm
Ta vụng về cố giấu hết đau thương
Đêm hiện tại ray rứt ngày dĩ vãng
Quá khứ buồn vẫn giấu chút bâng khuâng.

Em hoa lá của vườn cây thơ mộng
Xuân hoa xưa chưa dễ đã tàn phai
Mắt biếc ấy ta một thời chếnh choáng
Tóc mây ai bay trong nắng u hoài.

Ta mưa gió của cuồng phong bão táp
Giữa thăng trầm mơ ước chút bình yên
Em còn giữ được khung trời xanh biếc
Một khung trời đâu dễ đã mù tăm?

Mơ về lại giữa Nguyễn Hoàng xưa cũ
Để nghe lòng thơm lại tuổi thanh xuân
Hay lạc lối giữa rừng đầy hư ảo
Để muôn đời gọi mãi những thân quen?

Hùng Vĩnh Phước